Tôi bảo mình đã báo với bố mẹ rồi và không có nghĩa vụ phải xin phép. Tôi nói mình đã là mẹ rồi, có phải con nít đâu mà phải đi thưa về gửi.
Vợ chồng tôi lấy nhau được ba năm, có một bé hơn 2 tuổi đang gửi mẫu giáo. Thu nhập của chúng tôi mỗi tháng hơn 50 triệu đồng, có dư tiền mua nhà chung cư nhưng chồng nhất định không muốn ra ở riêng.
Anh ấy nói là chị gái đi lấy chồng xa, giờ bố mẹ già rồi nên muốn ở cùng để tiện chăm sóc. Tôi bảo mẹ khó tính lắm sống chung với nhau chỉ càng khiến tình cảm mẹ con bất hòa. Chồng cáu lên bảo tôi là dâu con phải biết nhẫn nhịn cho không khí gia đình được yên ổn. Trước khi rời khỏi phòng chồng còn ném lại câu: “Anh mà nghe thấy mẹ phàn nàn điều không tốt về em thì không xong đâu”.
Nghe lời chồng nói mà tôi sốc nặng. Ở công ty tôi là sếp, nói một tiếng khiến cả trăm người phải răm rắp nghe theo. Về nhà suốt ngày bị mẹ chồng bắt bẻ từng lời ăn tiếng nói mà vẫn phải cam chịu.
Tuần trước, tôi bị ốm phải nghỉ việc ở nhà, đến trưa không thể nấu ăn cho cả nhà được. Mẹ chồng lên phòng bảo: “Chị không dậy mà nấu ăn đi à? Tôi đang đau đầu lắm không thể làm gì được đây này”. Tôi nói là nếu nấu ăn được thì đã đi làm chứ chẳng rảnh mà nằm nhà thế này?
Thế là buổi trưa bố mẹ chồng ra ngoài quán ăn, mà chẳng quan tâm đến cô con dâu đang bị bệnh. Nằm trong phòng vừa sốt vừa đói, gọi chồng thì anh ấy bảo có chuyện nhỏ xíu cũng làm phiền. Nghe chồng nói mà tôi ứa nước mắt, đến lúc mình bị bệnh mới hiểu được tấm lòng của mọi người.
Ảnh minh họa
Sau khi khỏi bệnh tôi muốn về nhà ngoại chơi vài ngày cho thoải mái đầu óc. Trước khi đi tôi thông báo với bố mẹ chồng là sẽ về nhà ngoại 3 ngày. Lúc đó bố mẹ không nói gì nên tôi cũng chẳng bận tâm, việc đi thì cứ đi, còn họ không đồng ý thì cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Nhà ngoại ở gần công ty tôi làm hơn nên cũng tiện đi lại. Thế nhưng ở đến tối thì chồng gọi điện trách tôi đi ngoại mà không xin phép mẹ một câu. Tôi bảo mình đã báo với bố mẹ rồi và không có nghĩa vụ phải xin phép. Tôi nói mình đã là mẹ rồi, có phải con nít đâu mà phải đi thưa về gửi.
Qua điện thoại của chồng, tôi nghe giọng nói mẹ chồng vọng lại: “Không thể chấp nhận con dâu vô phép tắc như thế trong nhà này được. Bảo vợ con ở luôn nhà ngoại để ông bà bên đó dạy dỗ lại”.
Nghe những lời mẹ chồng nói tôi bảo sẽ không bao giờ quay trở về căn nhà ngột ngạt đó nữa. Nếu chồng chịu ra ở riêng mới về. Ngay lập tức chồng nói là vợ thì có nhiều, còn mẹ chỉ có một thôi và tắt máy.
Quá bức xúc trước cách cư xử của nhà chồng, tôi quyết định ở luôn nhà ngoại không về nữa. Nhưng bố bảo tôi sai rồi, đi ra ngoài cũng phải xin phép cho đàng hoàng, đừng vì chuyện nhỏ xíu mà khiến vợ chồng bất hòa. Sau đó bố mẹ bắt tôi phải về nhà nội ngay trong đêm.
Tôi ấm ức khi cả bố mẹ cũng không hiểu nỗi khổ của con gái. Mẹ con tôi không về nhà nội mà bế nhau đến ở nhờ nhà một người đồng nghiệp.
Đã 2 ngày nay vợ chồng không liên lạc với nhau, theo mọi người tôi có nên kết thúc cuộc hôn nhân của mình ở đây không?
Xem thêm
Dấu hiệu phụ nữ ngoại tình, cắm sừng chồng, đàn ông nhất định phải biết
Không về ăn Tết, tôi biếu nhà ngoại 1 triệu mà bố vợ cũng thái độ, năm sau một xu cũng đừng hòng
Sau nhiều ngày nằm viện, trở về nhà tôi quyết định viết đơn ly hôn vì không chịu nổi người chồng vô tâm
Anh trai đưa bạn gái về giới thiệu, vừa gặp mặt bố tôi lên cơn đau tim phải nhập viện cấp cứu