Thấy tình hình ngày càng căng thẳng tôi bảo bà ngoại về quê, chứ ngày nào cũng nghe thấy những cuộc cãi vã của hai mẹ không cẩn thận tôi bị mắc chứng bệnh trầm cảm mất.
Vợ chồng tôi lấy nhau đã được 7 năm, có hai con, thu nhập mỗi tháng của chúng tôi chỉ đủ chi tiêu cho cả nhà. Do chưa có điều kiện ra ở riêng nên vẫn phải sống chung với bố mẹ chồng.
Có lấy chồng tôi mới hiểu được nỗi khổ của những nàng dâu sống với bố mẹ chồng khó tính. Từ ngày làm dâu, tôi không còn vui vẻ thoải mái nữa. Tôi cũng cười ít hơn, trở về nhà sau mỗi ngày làm việc như một cực hình với tôi.
Bố mẹ chồng đều có lương nhưng không bao giờ họ bỏ ra mua thức ăn hay cho cháu hộp sữa. Hàng tháng tôi đưa cho bà 7 triệu mà bà luôn kêu ít và cho ăn toàn những món siêu rẻ đến nỗi tôi không muốn động đũa.
Ngày tôi sinh đứa thứ 2, bà ngoại lên chăm sóc, lúc đầu hai bà thông gia vui vẻ lắm. Nhưng rồi chưa hết ngày thứ 3 đã xảy ra chuyện. Lúc nấu ăn, bà nội đi vắng, bà ngoại lấy 2 túi thịt trong ngăn đá xuống nấu ăn. Khi bà nội về thấy bữa tối đã được nấu xong xuôi. Bà vội vào ngăn tủ kiểm tra thì thấy mất một túi thịt.
Bà nội lớn tiếng trách bà ngoại: “Tôi đã quy định mỗi túi thịt là một bữa rồi, sao bà lại dùng hết cả hai gói vậy? Ăn thế thì một tháng 10 triệu chưa chắc đã đủ”.
Ở quê mẹ tôi nổi tiếng là ghê gớm, không chịu thua ai bao giờ, nhịn đến ngày thứ 3 là quá sức lắm rồi. Bà ngoại đáp trả lại: “Tôi nói thật nha, mỗi gói thịt của bà chỉ đủ cho con mèo nhà tôi ăn thôi. Còn con gái tôi mới sinh con, mất sức, phải ăn nhiều mới có sức khỏe và cho cháu bú”. Những lời bà ngoại nói đều đúng khiến bà nội câm nín nhưng rất hậm hực.
Ảnh minh họa
Những ngày sau đó là cuộc đối đầu không phân thắng bại giữa hai bà mẹ. Mẹ chồng cứ nói động gì đến con dâu là mẹ tôi nói cho tới bến. Thấy tình hình ngày càng căng thẳng tôi bảo bà ngoại về quê, chứ ngày nào cũng nghe thấy những cuộc cãi vã của hai mẹ không cẩn thận tôi bị mắc chứng bệnh trầm cảm mất.
Trong bữa ăn cơm tối cuối cùng, mẹ tôi tuyên bố sẽ đưa tôi về nhà ngoại chăm sóc vài tháng cho ông bà nội đỡ vất vả. Bất ngờ mẹ chồng tôi nói là nếu bước ra khỏi cửa thì đừng bao giờ quay trở về nữa.
Tôi vội can ngăn mẹ đẻ đừng nói nữa, không ngờ mẹ còn mãnh liệt hơn. Mẹ bảo: “Không về cũng được, thế thì về sống ở nhà ngoại luôn. Nếu con rể còn yêu vợ thương con thì hãy đi về nhà luôn, mẹ sẽ cắt đất cho các con xây nhà. Mẹ có mỗi con gái, đi lấy chồng lại bị nhà người ta giày xéo coi thường mẹ chịu không nổi”.
Mẹ nói mà rơm rớm nước mắt làm tôi cũng khóc theo. Thấy thái độ cứng rắn của mẹ tôi, mẹ chồng xuống nước nói là sẽ đối xử tốt với con dâu. Nhưng tính mẹ tôi đã quyết thì không ai thay đổi được. Bà vẫn giữ lập trường muốn vợ chồng tôi về quê ngoại lập nghiệp. Còn chồng tôi bảo nếu vợ mà bước ra khỏi nhà thì sẽ ly hôn ngay lập tức.
Mẹ tôi bảo nếu ly hôn thì con gái không lo ế chồng mà chỉ lo con rể ế vợ thôi. Gia đình tôi hiện đang rất căng, theo mọi người tôi phải nghe lời của ai bây giờ?
Xem thêm
Muốn vợ luôn vui vẻ và hạnh phúc, đàn ông không bao giờ nên nói những điều tối kỵ này
Bám theo mẹ chồng và một người đàn ông, tôi phát hiện một bí mật động trời đủ khiến bà mất đi tất cả
Sững người khi vừa nhìn thấy chị dâu tương lai, khi chỉ có hai người chị cầu xin tôi đừng tiết lộ bí mật cho anh trai biết
Ngay sau khi biết bạn trai tôi phải ngồi xe lăn cả đời, bố mẹ đã làm một việc mà tôi mất hết niềm tin vào họ