Lúc tiệc tàn, khách khứa về hết, mẹ chồng em mới ghé tai nói nhỏ: “Bố mẹ con có phải đi vay để cho không đây? Ông bà bên ấy cũng có điều kiện nhỉ?”.
Em bực quá các chị ạ. Vừa kết hôn được 3 ngày, vậy mà em đã có cảm giác mình không thể sống chung với mẹ chồng rồi.
Nhà chồng em thuộc dạng bình thường, bố mẹ đi bán hàng nên trong nhà cũng có đồng ra đồng vào. Chỉ là cả nhà sống trên thành phố nên mang tiếng là trai phố, còn em thì ở quê nên ai nghe qua cũng nghĩ em đào mỏ mới cố lấy chồng trên này. Ngay cả mẹ chồng em cũng nghĩ vậy. Hồi hai gia đình gặp gỡ, bà tỏ rõ thái độ khinh khỉnh với nhà em. Còn nói em lấy được trai thành phố chẳng khác gì chuột sa chĩnh gạo. Hôm nhà trai nạp tài, trong phong bì lễ đen chỉ có đúng 3 triệu. Bố mẹ em vì con gái nên mới bỏ qua.
Thú thật nhà em dù ở quê nhưng bố mẹ cũng khá giả. Ông bà có mấy căn nhà cho thuê, cộng thêm một cửa hàng buôn bán đồ xây dựng. Chỉ là bố mẹ em đều sống giản dị, chẳng bao giờ khoe mẽ bên ngoài. Thành ra nhìn qua cũng không ai biết bố mẹ em có tiền. Khi em đi lấy chồng, bố nói thẳng:
“Bố mẹ cũng chẳng thuộc hàng đại gia. Nhưng nhà có hai đứa con gái, bây giờ con đi lấy chồng, bố sẽ cho con một căn nhà và chút vốn phòng thân”.
Bố em cũng không quên dặn, căn nhà và số tiền tiết kiệm thì giữ kín với nhà chồng. Còn vàng cưới, đến hôm tổ chức, ông bà sẽ lên trao. Ngày bọn em cử hành hôn lễ, bố mẹ chồng đeo cho một chiếc kiềng vàng nửa cây. Còn bên nhà em thì bố mẹ tặng 10 cây vàng, cùng 100 triệu tiền mặt.
Khi ấy, em nghĩ mẹ chồng sẽ bán vàng nên chạy vội vào can ngăn. Ảnh minh họa
Lúc tiệc tàn, khách khứa về hết, mẹ chồng em mới ghé tai nói nhỏ:
“Bố mẹ con có phải đi vay để cho không đây? Ông bà bên ấy cũng có điều kiện nhỉ”.
Thế rồi bà quay ngoắt đi chỗ khác. Sau đêm hôm cưới, mẹ chồng kêu em vào phòng rồi thì thầm:
“Con cho mẹ mượn số vàng của con một chút, mẹ đi có việc. Mai mẹ trả con ngay”.
Lúc đó em cũng lăn tăn lắm, nhưng vì tò mò nên đồng ý. Chiều qua ăn cơm xong, em thấy mẹ chồng xách túi ra ngoài. Em cố tình đi theo sau, để rồi sững sờ khi thấy bà vào thẳng tiệm vàng. Khi ấy, em nghĩ mẹ chồng sẽ bán vàng nên chạy vội vào can ngăn. Không ngờ chị chủ tiệm nói:
“Mẹ chồng em không bán đâu, bà chỉ muốn kiểm tra đây có phải hàng thật hay không thôi”.
Nghe đến đó, em giận sôi máu. Còn mẹ chồng em thì vội vã ra về. Tối qua, bà thanh minh rằng sợ bố mẹ em ở quê không biết địa chỉ mua vàng rồi bị người ta lừa. Có lẽ mẹ chồng nghĩ nhà em nghèo nên mới mua vàng giả để tặng con gái. Trần đời em chưa từng thấy người mẹ chồng nào như thế. Theo các chị, em nên làm to chuyện này hay bỏ qua để tình mẹ con không sứt mẻ?
Xem thêm
Cuộc gọi từ số điện thoại lạ vạch trần bộ mặt giả dối của người chồng hoàn hảo tôi luôn tự hào
Lên thành phố thăm chị gái, tôi lặng người khi thấy những đồng tiền tiết kiệm chị cuộn tròn trong chiếc tất rách
Chạm mặt cô lao công ở nhà người yêu, tôi sững sờ biết bản thân đã ‘tự đào hố chôn mình’
Đàn ông càng yêu, họ càng thích ‘hành hạ’ bạn bằng 4 cách này